[Abo] Bkpp | Cà Phê Đá Sữa Dừa – Chap 23 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 12 lượt xem
  • 4 tháng trước

[Abo] Bkpp | Cà Phê Đá Sữa Dừa - Chap 23

Căn phòng khách nhỏ hẹp, hai người ôm thật chặt, vừa thút thít vừa vỗ về nhau. Có lẽ vì sự trôi đi của thời gian quá bất ngờ, quá rõ ràng, nên cảm xúc cũng trào dâng đến mức không thể kìm được. Lúc ấy, họ quên cả thời gian, quên cả không gian, như thể cả thế giới chỉ còn lại hai người họ.

\”Ờm… anh Billkin, anh PP, đã hai mươi phút rồi ạ… Hay là… mình tiếp tục nhé?\” – giọng staff vang lên đầy lúng túng và dè dặt.

Billkin không vui quay đầu lại, pheromone bỗng chốc bùng lên. Nhân viên kia sợ đến mức lùi thẳng vài bước, co rúm người nấp sau lưng cameraman, chẳng còn chút khí thế nào nữa.

PP vội kéo tay áo Billkin, nhẹ nhàng hoà giải: \”Đi thôi, đứng lâu quá em mỏi chân rồi, mình ngồi xuống chút nha?\” Thật ra theo lịch trình thì họ nên ngồi xuống trò chuyện ngay khi bước ra khỏi phòng. Nhưng vì xúc động quá, hai người ôm nhau suốt từ nãy đến giờ chưa buông.

Billkin hơi không cam tâm nhưng cũng ngoan ngoãn quay lại, nở một nụ cười hiền hòa, mười ngón tay đan lấy tay cậu rồi cùng nhau ngồi xuống sofa. Hắn vừa ngồi đã vô thức vắt chân chữ ngũ, cho đến khi bị PP khẽ nhắc: \”Anh tám mươi tuổi rồi đó nha~\”, hắn liền ngoan ngoãn hạ chân, còn cố tình khom lưng, làm ra vẻ già nua nghiêm túc.

Trong khi đó, phần bình luận livestream đã bị spam đến mức không đọc được chữ:

<Billkin: Tôi ôm vợ tôi, có gì sai?>
<Tui nói thật đó, vừa nhìn nhau là khóc, còn gì là chương trình nữa trời ơi~>
<Khúc phỏng vấn cũng khóc luôn. Mọi người có thấy tình yêu sắp tràn khỏi màn hình không vậy??>
<Cùng nhau mơ, cùng nhau hiện thực hóa ước mơ, tui khóc hết nước mắt rồi>
<Đừng nói nữa… tô mì trộn của tui giờ thành mì nước rồi nè hic>
<Giờ thì hiểu tại sao fan hai bên lại hòa thuận rồi, ai mà có đối tượng như vầy tui cũng chúc phúc ròng rã cả đời!>
<Billkin × PP là hai ông cụ đẹp trai nhất thế giới này luôn á!!!>
<Ủa rồi hai bé đâu? Người ta đoàn tụ hết rồi, mà tụi nhỏ này còn đang cho thỏ ăn đến bụng sắp nổ kìa!!>
<Thôi coi như tụi nhỏ hy sinh cho tình yêu vĩ đại của ba mẹ đi…>
<Không nha! Bear nãy giật lông gà bay tơi tả rồi đó! Vật hy sinh là động vật chớ không phải trẻ con đâu!!!>
<Thôi đừng phá mood nữa, hai người họ mắt còn đỏ hoe kìa…>
<Suỵt suỵt! Hình như sắp nói chuyện tiếp đó! Em tắt bình luận đây!>
< 1 1 tắt tạm, hẹn lát gặp lại nha mấy chị em!!!>

PP mấy lần định mở miệng nói nhưng mãi vẫn nghẹn ở cổ họng. Vừa định vươn tay vuốt mái tóc bạc của Billkin, nước mắt đã trào ra trước khi đầu ngón tay chưa kịp chạm vào. Alpha nhìn thấy, cảm xúc vừa mới ổn định xong lại lần nữa sụp đổ, nước mắt không ngừng tuôn.

Hai người ngồi đối diện nhau, không ai nói thêm lời nào, chỉ lặng lẽ để nước mắt rơi xuống. Cái hình ảnh tám mươi tuổi của đối phương, là thứ mà cả hai chẳng ai dám đối mặt. Bởi họ đều rất rõ — thời gian là một cái tên khác của chia ly. Mà chia ly, là điều mà suốt đời họ chẳng bao giờ muốn nghĩ đến.

Họ bên nhau từ những năm mười mấy, hai mươi tuổi, từng yêu, từng giận, từng chia tay, nhưng chưa bao giờ thật sự rời xa. Thường thì sau vài tiếng cùng lắm là vài ngày lại nhịn không được mà quay về bên nhau.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.