5/ [Đam Mỹ-Hoàn] Cá Mặn Ngu Ngốc Cũng Muốn Yêu Đương – Chương 62 : Dáng vẻ – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

5/ [Đam Mỹ-Hoàn] Cá Mặn Ngu Ngốc Cũng Muốn Yêu Đương - Chương 62 : Dáng vẻ

Biên dịch : Thời An

Chỉnh sửa : Yên Hy

Tuy rằng phế vật nhỏ thoạt nhìn cũng không cần dỗ.

Nhưng Thẩm Cố Bắc nói vẫn giữ lời, dẫn hắn đi các danh lam thắng cảnh để ngắm lá phong đỏ khắp núi đồi.

Bản chất Trịnh An Nam là người thích hoạt động hơn ngồi một chỗ, rất khó để hắn bình tĩnh ngồi im nhìn ngắm phong cảnh. Nhưng lần này lại cực kỳ ngoan ngoãn, cùng Thẩm Cố Bắc đi bộ hơn hai tiếng đồng hồ mà không có nửa chữ oán giận nào.

Cuối cùng cả hai cũng đến được gốc cây phong lớn nhất. Lá trên ngọn cây đỏ như lửa, một cơn gió mùa thu thổi qua, lá trên cành rơi xuống xào xạc.

Thẩm Cố Bắc tiếp được một lá, đưa cho Trịnh An Nam.

\”Hửm?\” Trịnh An Nam ngoan ngoãn cầm lấy, ánh mắt đen láy để lộ ra một tia nghi hoặc.

\”Trước kia…\”

Thẩm Cố Bắc ngẩng đầu, xuyên qua kẽ lá nhìn lên bầu trời trong xanh.

\”Ở thành phố em sống có một rừng phong rất đẹp, trong rừng còn có miếu Nguyệt Lão. Mỗi mùa thu, mọi người đều đến rừng lá phong để đi chơi thu, mang về những chiếc lá phong buộc bằng chỉ đỏ, nói rằng làm như vậy liền sẽ có được lương duyên.\”

\”Khi đó em không tin vào số mệnh, chưa lần nào đi qua. Kết quả, cứ cuối mỗi mùa thu, em đều nhận được rất nhiều lá phong được buộc bằng chỉ đ .\”

\”Hửm?\” Trịnh An Nam đầy đầu mờ mịt, không nghe hiểu .

Thành phố trước kia Thẩm Cố Bắc sinh sống không phải ở trấn Khánh Lê sao ?

Từ nhỏ đến lớn, Trịnh An Nam lượn khắp góc trấn Khánh Lê, chưa bao giờ gặp qua cái gì mà cây phong đỏ.

Thẩm Cố Bắc sờ sờ túi, lấy ra dây tơ hồng đã chuẩn bị. Vòng qua ngón tay của Trịnh An Nam, buộc tay hắn với lá phong đỏ, buộc thành một cái nơ con bướm xinh đẹp .

\”Con người sẽ luôn thay đổi.\” Thẩm Cố Bắc thấp giọng nói, \” Em cũng muốn mê tín một lần.\”

Tựa như trước kia, Trịnh An Nam mỗi mùa thu đều sẽ đi nhặt lá phong.

Thẩm Cố Bắc tin tưởng, nếu trái tim chân thành thì thần linh sẽ thật sự tồn tại.

\”Kế tiếp,\” Thẩm Cố Bắc lấy ra bản đồ, \”Đi miếu Khổng Tử với miếu Văn Xương nhé, nghe nói đặc biệt linh nghiệm.\”

\”Đi nơi đó làm cái gì?\” Trịnh An Nam cảnh giác, \”Em không phải chỉ mê tín một lần sao?\”

\”Hạn định trong hôm nay.\” Thẩm Cố Bắc đúng lý hợp tình nói, \”Hôm nay còn chưa kết thúc đâu .\”

\”Cầu thần bái phật không làm được đâu, em muốn anh quỳ xuống dập đầu với những tượng phật đó hả ?\”

Thẩm Cố Bắc: \”Ừm, nếu việc học của anh thuận lợi, về sau còn phải quay lại đây làm lễ tạ thần .\”

\”Vậy chẳng phải là muốn anh quỳ hai lần? Anh không cần mặt mũi sao?!\” Trịnh An Nam mãnh liệt kháng cự.

Cái mà \’chỗ tốt\’ của Thẩm Cố Bắc thế mà lại là miếu Khổng Tử, tui không bao giờ tin em nữa!

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.