Editor: Cú béo.
_____________
Trúc Ẩn Trần nhìn hắn với ánh mắt lạnh lẽo, giọng điệu bình thản đã ăn no rèn luyện: \”Ngươi chưa bao giờ thu liễm.\”
Túc Ly trước mặt y luôn là một bóng đen vặn vẹo điên cuồng, chỉ có nổi điên cùng với những hành động kỳ lạ.
Túc Ly chớp chớp mắt: \”Thật sự không có.\”
\”Giả vờ mà không đạt được mục đích thì có ích gì? Nếu ta xuất hiện trước mặt em giống như Tiên Tôn, Huyền Cầm liệu có động lòng không?\”
Hắn cảm thấy ghen tị với con đường tình cảm thuận lợi của cữu cữu mình, chỉ cần giả vờ hắn cũng có thể.
Nhưng tiếc rằng, Huyền Cầm quá hiểu rõ bản chất của hắn, dù có giả vờ thế nào cũng không tin tưởng hắn.
\”Ta sẽ cắt ngươi thành món sashimi cho cá ăn.\” Trúc Ẩn Trần nói không chút nhân nhượng, thanh kiếm trong tay phát ra những đường kiếm khí.
Túc Ly biến thành khói đen tản ra, rồi tụ lại bên cạnh, ánh mắt rắn lướt qua vết thương ở bụng, trong đó không có máu thịt, chỉ là một màu đen, kiếm khí bạc đang không ngừng phá hủy: \”Tiệt duyệt kiếm khí thật là vô lý, ngay cả ma khí cũng có thể tiêu diệt.\”
Nói xong, hắn đưa tay với bộ móng đen dài, đào vùng đó ra ném sang một bên.
Trúc Ẩn Trần: \”Từ bây giờ, ta sẽ không rời khỏi phủ quốc sư, ngươi cũng không được ra ngoài.\”
\”Huyền Cầm định sống thế giới của hai người với ta? Vậy cũng không tồi.\” Vết thương lớn ở bụng Túc Ly đang từ từ hồi phục, hắn lại không nhớ cái đau mà dựa vào bên cạnh Trúc Ẩn Trần.
\”Em cuối cùng cũng định để những kẻ kia tự đi sao?\”
Trúc Ẩn Trần: \”Đây chỉ là ảo cảnh.\”
\”Túc Ly, nếu không có ngươi, ta bảo vệ bọn họ suốt đời thì có gì không thể?\”
Với Thiên Đạo làm hậu thuẫn, huyết băng Long viễn cổ, tiệt duyệt kiếm ý theo mình, Trúc Ẩn Trần đáng lẽ có thể ngang dọc trên thế giới này, trở thành Tiên Tôn tiếp theo, thậm chí vượt qua hắn ta, kiểm soát toàn bộ tu chân giới.
Tại sao y không thể bảo vệ người mình quan tâm một đời bình an?
Nhưng với sự tồn tại không chắc chắn của Túc Ly, mọi thứ trở nên mờ mịt.
\”Không có ta? Không thể nào, Huyền Cầm, trong cuộc sống của em, nhất định phải có ta.\”
Túc Ly quất đuôi rắn quanh eo Trúc Ẩn Trần, lưỡi rắn quét qua bên tai y: \”Hơn nữa, bộ dạng lo lắng của em vì bọn họ khiến ta thấy rất chướng mắt.\”
\”Thật trùng hợp, sự hiện diện của ngươi ở đây cũng khiến ta thấy rất chướng mắt.\”
Ánh sáng kiếm lóe lên, Trúc Ẩn Trần cắt đứt đuôi rắn của hắn rồi dẫm lên.
\”Thân phận của Bạch Nguyệt đã xác định chưa?\”
Túc Ly mở rộng tay: \”Huyền Cầm, từ lúc ta nói với em rằng Bạch Nguyệt sẽ xuất hiện đến giờ chưa đến một khắc, em không thể nhầm lẫn thời gian trong ảo cảnh với thực tế.\”