Editor: Cú béo.
__________
\”Nam Yên.\” Giọng nói không biểu lộ cảm xúc càng làm cho da đầu người ta tê dại so với giọng quát lớn, vì nàng biết người đối diện đang tức giận, nhưng không biết y tức giận đến mức nào.
Liễu Nam Yên khoác bộ váy cưới, cúi đầu, mím môi, nhẹ nhàng đáp lại: \”Sư huynh.\”
Trúc Ẩn Trần hít sâu, cuối cùng không tiếng động thở dài: \”Ta từng nghĩ muội chín chắn hơn Nguyệt Nhã một chút.\”
Liễu Nam Yên: \”Nguyệt Nhã đang vượt qua Thiên Khuyết Tháp của Kiếm Tông, vẫn chưa ra, không biết quyết định của Tiên Minh.\” Nếu nàng biết, cũng sẽ không bình tĩnh hơn ta bao nhiêu.
Nửa câu sau nàng không nói ra, nhưng Trúc Ẩn Trần coi như nhìn nàng lớn lên, làm sao không hiểu được suy nghĩ của nàng.
Y nâng tay dừng lại giữa không trung, trong khi những người khác hoặc căng thẳng vô cớ hoặc đang xem kịch, bàn tay nhẹ nhàng đặt lên đầu Liễu Nam Yên.
\”Theo sát ta, đừng chạy lung tung.\”
Mắt Liễu Nam Yên sáng lên, biểu cảm không thay đổi nhiều, lạnh lùng giống như sư huynh của nàng, chỉ là cả người thêm hai phần ngoan ngoãn, gật đầu: \”Vâng, sư huynh.\”
\”Sư huynh muội à.\” Đoan Mộc Nhạn vô thức đưa tay lên đầu mình, khi chạm vào mái tóc không mềm mại lắm, chuyển từ vuốt sang gãi, giả vờ mình đang gãi đầu.
Trước đây hắn ta cũng vậy sao? Hình như không, hắn ta không ngoan như vậy, so với cái sờ đầu ấm áp, tương tác giữa sư huynh và hắn ta nhiều hơn là bị đánh vào mông bằng vỏ kiếm.
Mặt Đoan Mộc Nhạn biến đổi vài lần, lạ thật, sao hắn ta và sư huynh lại không có kỷ niệm ấm áp nào nhỉ? Vậy mà hắn ta vẫn không quên được người đó, dựa vào cái gì chứ.
Hòa thượng Bất Sân cảm thán: \”Hai người này tình cảm thật tốt.\”
Già Lan Y: \”Tình cảm của bọn họ tốt không phải là chuyện tốt cho chúng ta.\”
\”Bảo vệ sư muội của tiệt duyệt Kiếm chủ.\”
\”Nếu nàng ta ở đây gặp chuyện không may, ai biết tiệt duyệt Kiếm chủ có đột nhiên phát điên chém chúng ta không, Đoan Mộc Nhạn, hai còng tay kiềm chế kiếm ý vẫn ở chỗ ngươi chứ?\”
Đoan Mộc Nhạn có chút xấu hổ gãi đầu, xòe tay: \”À, sau khi mở ra ta tiện tay vứt ở ngoài cổng thành, không ai nhặt sao?\”
\”…\”
Im lặng thay cho mọi lời nói.
Bọn họ chỉ mải giở trò, ai mà nhặt thứ đó?
Đoạn Tiêu đưa ra một thắc mắc đã khiến gã băn khoăn một thời gian: \”Nói thật, chúng ta cướp tân nương tại sao không chạy?\”
Hoắc Khi Vũ: \”Vì tiệt duyệt Kiếm chủ không chạy.\” Và chúng ta đang đi theo y.
Trúc Ẩn Trần không chạy vì y đang đợi người, không, là đợi Quỷ Vương chủ động đến tìm, để y hoàn thành nhiệm vụ.
Xem lại nhiệm vụ:【Nhân vật chính Liễu Nam Yên, ra ngoài tu luyện lạc vào Mê La Quỷ Thành, vào ảo cảnh Minh Đăng, Minh Hôn thế gả, gặp phân thân Quỷ Vương, kết ái mộ cướp tân nương, tu la tràng loại nhỏ.】