Editor: Cú béo.
______________
Yêu Túc Ly sao?
Trúc Ẩn Trần chỉ nghĩ đến khả năng này thôi đã cảm thấy khó chịu.
Nếu thực sự như vậy y thà móc mắt mình ra còn hơn! Nhưng để móc mắt, y phải mở mắt, mà trong tình cảnh hiện tại, ai biết được Túc Ly có đứng ngay trước mặt y không.
Túc Ly chăm chú nhìn người trước mặt: \”Kẻ điên? Ta là loại người thế nào, chẳng lẽ ngươi không rõ sao? Huyền Cầm.\”
Hắn từ trước đến giờ không phải là người lương thiện, nếu có yêu, cũng chỉ bằng mọi cách kéo đối phương cùng trầm luân với mình.
Bàn tay nhuốm máu vươn tới mảnh vải trắng cản trở hai mắt. Mảnh vải này thật đáng chết, nó che đi đôi mắt mà hắn yêu thích nhất.
Đôi mắt ấy, nên luôn nhìn về hắn.
Một lực kéo nhẹ truyền đến, cảm nhận được có người đang kéo mảnh vải che mắt, Trúc Ẩn Trần dùng tay che mắt lại, đồng thời ngửa người ra sau, kiếm khí tấn công về phía trước.
Một đòn kiếm khí phát ra, chém vào khoảng không, không trúng gì cả.
Người đâu rồi?
Mùi máu tanh trong không khí càng lúc càng nồng.
Kiếm quang bao quanh cơ thể rồi bất ngờ đâm về phía tay phải.
Tí tách, tiếng máu nhỏ xuống đất, âm thanh nhỏ bé nhưng đủ để lộ vị trí của đối phương.
Rầm ——
Kiếm khí lần nữa đánh trúng vào không khí, đánh trúng vào vách núi của cấm địa.
\”Thật nguy hiểm.\”
đó là hơi thở ái muội mà nguy hiểm của kẻ lòng mang ý đồ xấu, như lưỡi của con rắn độc lướt qua mang tai.
Kiếm khí xẹt qua, vẫn trúng vào khoảng không.
Khi đã tự phong bế thị giác, Trúc Ẩn Trần phải sử dụng tất cả các giác quan còn lại để xác định vị trí của Túc Ly.
Cảm giác của y không sai, chỉ có điều Túc Ly di chuyển quá nhanh, nhanh đến mức có thể né tránh mọi đòn tấn công của y.
Di chuyển vị trí, trận pháp.
Trúc Ẩn Trần ngưng tự kiếm khí ở trong lòng tay, chuẩn bị tấn công mặt đất dưới chân.
Khí tức mờ ảo của Túc Ly lập tức trở nên rõ ràng, tìm thấy rồi!
Nam nhân gần như dính sát vào lưng Trúc Ẩn Trần không tránh né, chịu đựng đòn kiếm khí, đồng thời đạt được mục đích thật sự.
Khi khoảng cách được thu hẹp, Túc Ly phát tán thần hồn, qua hồn ấn cưỡng ép xâm nhập vào thức hải của Trúc Ẩn Trần.
Nhận ra thức hải bị xâm nhập, Trúc Ẩn Trần lập tức phong bế cảm giác thần thức, y không thể nhìn thấy ai, thần thức nhìn thấy có được coi là \”nhìn thấy\” không? Y không biết, cũng không thể đánh cược.
[Hệ thống! ]
【Tới đây ký chủ, mẹ nó! Túc Ly! 】
Hệ thống với tốc độ nhanh chưa từng có kéo tàn ảnh long hồn và thiên hồn quang ảnh vào thiên ngoại kính, giấu kỹ.