3.[Đm/Hoàn] Mấy Người Có Thể Đổi Bạch Nguyệt Quang Được Không!? – Chương 42 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

3.[Đm/Hoàn] Mấy Người Có Thể Đổi Bạch Nguyệt Quang Được Không!? - Chương 42

Editor: Cú béo.
____________
Vị trí của bí cảnh Tiểu Thanh Lan cách khá xa Thái Nhất Huyền Tông, dù ngồi linh thuyền cũng phải mất vài ngày bay.

Ngày tháng trên linh thuyền của Trúc Ẩn Trần trôi qua rất thoải mái, có sư muội và bạn tốt thỉnh thoảng ghé thăm, nên cũng không nhàm chán.

Sự yên bình lâu ngày khiến y gần như quên mất cốt truyện và nhân vật Túc Ly.

Cho đến khi Lan Vọng Sinh thuận miệng nói: \”Đoá hoa đào của ngươi cũng ở trên thuyền, sao không gặp hắn?\”

Câu nói này như một công tắc, ngay lập tức trong đầu Trúc Ẩn Trần hiện lên cảnh Túc Ly mỉm cười mà móc mắt y, cả cơ thể cứng đờ.

Mai Nhận Thu đang cầm hai chiếc kim để đan ổ cho quả trứng, ngẩng đầu lên từ mớ len rối: \”Đoá hoa đào cái gì?\”

Lan Vọng Sinh vừa gặm hạt dưa vừa nói: \”Túc Ly, chính là đại đệ tử của tiên tôn.\”

\”Ồ, thì ra là… khoan? Túc Ly không phải là nam à?\” Mai Nhận Thu ngạc nhiên ngẩng đầu, chẳng phải trước đây bọn họ còn đánh nhau một trận, đúng là nam mà.

\”Hàn Trúc, ngươi khi nào đoạn tụ?\”

Trúc Ẩn Trần bất đắc dĩ: \”Không đoạn.\”

Y còn chẳng có sợi tơ tình duyên nào, đoạn tụ với ai, đoạn tụ với người trong suốt vô hình à?

Bị hai người làm cho phân tâm, gương mặt của Túc Ly cũng bị quét sạch khỏi đầu y.

Lan Vọng Sinh gặm xong hạt dưa, cầm quả quýt lên chơi đùa: \”Đều nói là đóa hoa đào, rõ ràng là Túc Ly đơn phương.\”

Mai Nhận Thu: \”Thì ra là vậy, ta nói Hàn Trúc mà là đoạn tụ, giữ bên mình một đại nam tử tuyệt thế như ta sao lại không có chút dấu hiệu nào.\”

Nói rồi khoe cơ bắp mạnh mẽ trên cánh tay, bên trên còn vướng một sợi len.

Lan Vọng Sinh sờ mặt mình: \”Đúng thế, dù không nhìn trúng loại thô ráp như lão Mai, chẳng lẽ không phải còn có ta người đẹp như ngọc diện lang quân sao?\”

Trúc Ẩn Trần liếc bọn họ một cái, lạnh lùng nói: \”Hừ, một tên ngốc bị người ta mua còn cho người ta đếm tiền, một con ma bài bạc nghèo túng bán cả thân mình, ai cho các ngươi tự tin đấy.\”

Năm xưa y gặp hai người này, một người bị giam ở sòng bạc, một người bị bán vào kỹ viện, đều là y bỏ tiền chuộc ra.

Lan Vọng Sinh xua tay: \”Đó là chuyện lúc nhỏ, gần đây vận may của ta không tệ.\”

Mai Nhận Thu hung ác giơ nắm đấm: \”Giờ không ai dám bắt cóc ta, ta sẽ đánh chết chúng!\”

Tàu bay đột nhiên rung mạnh.

Tư Nguyệt Nhã đẩy cửa đi vào, kêu lên: \”Sư huynh, bên ngoài xảy ra chuyện rồi!\”

Phía sau là Liễu Nam Yên đứng cách khoảng một mét: \”Phòng hộ của linh thuyền bị thủng một lỗ, nhiều yêu thú nhỏ có cánh bay vào tấn công linh thuyền, nhiều tu sĩ đã ra ngoài giúp dọn dẹp yêu thú.\”

Trúc Ẩn Trần bình tĩnh nói: \”Ừm, đừng hoảng, trưởng lão dẫn đội sẽ xử lý tốt.\”

Một linh thuyền bốn nhân vật chính, trên đường không gặp chút chuyện cũng thật có lỗi với thân phận của các ngươi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.