3.[Đm/Hoàn] Mấy Người Có Thể Đổi Bạch Nguyệt Quang Được Không!? – Chương 107 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

3.[Đm/Hoàn] Mấy Người Có Thể Đổi Bạch Nguyệt Quang Được Không!? - Chương 107

Editor: Cú béo.
____________
Tô Vân Kỳ hạ giọng: \”Túc Dật, đừng hỏi lung tung.\”

Túc Dật: \”Ta không hỏi lung tung, con rắn yêu đó cũng là người nhập mộng. Là người thân duy nhất còn sống của Túc Ly, ta nghĩ mình có quyền biết thân phận của đối phương.\”

Trúc Ẩn Trần cười lạnh trong lòng: Ha, khi Túc Ly hạ chú con rối lên ta dưới mí mắt của ngươi, sao ngươi không quan tâm hắn như vậy?

Trúc Ẩn Trần: \”Đó là Vũ Ma.\” Vũ Ma trước kia, không có gì sai.

Tô Vân Kỳ và Thượng Quan Túy lập tức tập trung tinh thần.

\”Vũ Ma, hắn cũng đã vào ảo cảnh, vì vậy là sư huynh đã ngăn cản Vũ Ma, nhưng tại sao hắn lại dùng khuôn mặt của Túc Ly… để cố tình kích thích sư huynh?\” Tô Vân Kỳ suy nghĩ về mục đích của Vũ Ma.

Trước đó bọn họ còn bối rối, Vũ Ma khiến cả Dược Tông rơi vào giấc mộng, tạo ra động tinh  lớn như vậy, nhưng lại để bọn họ tỉnh lại an toàn, chỉ thả ra một đám thi độc, cảm giác quá mức đầu voi đuôi chuột.

Thì ra là do sư huynh đã kéo dài thời gian sao? Không, Vũ Ma hoàn toàn có thể không vào ảo cảnh, nhưng hắn chẳng những đi vào còn chủ động xuất hiện trước mặt Quốc sư.

Tô Vân Kỳ đoán: \”Mục tiêu chính của hắn là sư huynh, chúng ta chỉ là những người đi kèm.\”

Ý tưởng này tốt, ta sẽ dùng.

Trúc Ẩn Trần theo suy đoán của Tô Vân Kỳ, mơ hồ nói: \”Ta không rõ mục đích của hắn, nhưng đã gặp thì không thể để hắn gây rối trong ảo cảnh.\”

Tại sao Vũ Ma lại đặt Luân Hồi Hương? Vì muốn giữ chân Trúc Ẩn Trần.

Nhiều người trong Dược Tông nhập mộng như vậy, Vũ Ma lại không nhân cơ hội giết chóc, vì hắn cũng đã vào mộng, bị Trúc Ẩn Trần kéo dài thời gian.

Lý do này có thể thuyết phục đại đa số người, nhưng không bao gồm Túc Dật, hắn đã tận mắt thấy, sau khi mọi người chìm vào giấc ngủ, Trúc Ẩn Trần vẫn canh giữ bên cạnh Luân Hồi Hương.

\”Ngươi đã rơi vào giấc ngủ, cơ hội tốt như vậy, tại sao hắn không giết ngươi bên ngoài, lại phải vào mộng?\”

Trúc Ẩn Trần sắc mặt trầm trọng nhìn nam nhân bên cạnh.

Túc Dật không chịu thua ánh mắt lạnh lùng của y: \”Ngươi đã giết Vũ Ma một lần, cơ hội báo thù tốt như vậy, nếu là ta chắc chắn sẽ không bỏ qua.\”

Trúc Ẩn Trần liếc qua hai người khác cũng mang ánh mắt nghi ngờ, mí mắt nữa hạ, cúi đầu nhìn kiếm bên hông, dường như khó mở lời: \”Hắn sẽ không giết ta, hắn chỉ muốn ta sống rồi nuôi dưỡng ta.\”

Sắc mặt những người khác lập tức thay đổi.

Thượng Quan Túy nhớ lại khi Trúc Ẩn Trần bị Vũ Ma giam cầm trong bí cảnh Tiểu Thanh Lan, trên người đầy vết cắn.

Tô Vân Kỳ cũng nhớ lại khi gặp sư huynh ở cấm địa Yêu tộc, quần áo rách nát và dấu răng trên cổ cùng với ma khí đầy bá đạo chiếm hữu, như tuyên bố chủ quyền.

Và trong ảo cảnh, câu nói của xà yêu: \”Hắn là của ta.\”

Đôi mắt hồ ly dài hẹp lập tức dấy lên sát ý tàn nhẫn: \”Vũ Ma.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.