3.[Đm/Hoàn] Mấy Người Có Thể Đổi Bạch Nguyệt Quang Được Không!? – Chương 103 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

3.[Đm/Hoàn] Mấy Người Có Thể Đổi Bạch Nguyệt Quang Được Không!? - Chương 103

Editor: Cú béo.
_____________

\”Thiếu Ngu, đi đăng ký cho ta,\” A Tử ra lệnh.

\”Vâng.\”

Một lát sau, Tiêu Thế An trở lại, lần này cúi đầu thấp hơn nữa, ngay cả khi cách một lớp rèm cũng không thể che giấu sự ngượng ngùng.

\”Điện hạ, cung nữ kia nói, không nhận nam tử có bệnh.\”

Lời nói thật thẳng thắn và rõ ràng, một kẻ tàn tật mà cũng muốn diện kiến thánh thượng?

A Tử khẽ nhếch môi cười, như là cười tức giận: \”Vậy thì đi, đăng ký cho Hàn Trúc.\”

Trúc Ẩn Trần lập tức cảnh giác từ chối: \”Ta không đi.\”

A Tử liếc nhẹ y: \”Thục thái hậu đã đợi ngươi rất lâu sau khi ngươi rời đi, mãi không thấy ngươi trở về, nửa năm sau khi ngươi đi, nàng đập phá nửa cung điện, thề rằng khi ngươi trở về nhất định sẽ bắt ngươi ăn cháo khổ qua gừng trong ba tháng.\”

Trúc Ẩn Trần mắt mở to, cháo khổ qua gừng? Đây là gì? Thượng Quan tỷ rõ ràng biết y ghét nhất hai thứ này, ăn ba tháng, vị giác của y còn cứu được không?

A Tử với vẻ mặt như muốn tốt cho y: \”Hàn Trúc, chuyện này Thục thái hậu đã nhắc đi nhắc lại nhiều lần, cứ mỗi lần lại kéo dài thêm mười ngày nửa tháng, bây giờ chắc đã qua một năm… Nếu ngươi trực tiếp gặp Thục thái hậu, không thể tránh khỏi hàng trăm bát cháo khổ qua gừng.\”

\”Nhưng, nếu ngươi được chọn trong cuộc tuyển chọn… Hàn Trúc à, hoàn cảnh tái ngộ sẽ quyết định điều kiện sống tiếp theo của ngươi.\”

Trúc Ẩn Trần: \”…\”

\”Khuôn mặt này, làn da này, dáng vóc này, thật tuyệt vời, tiểu chủ gặp thánh thượng nhất định sẽ được thánh thượng yêu mến.\”

\”Tiểu chủ, tiểu quan họ Hoa, cứ gọi ta là Hoa quản sự.\”

\”Tiểu chủ, tiểu quan họ Hà…\”

\”Tiểu chủ, tiểu quan họ Lý…\”

\”Tiểu chủ…\”

\”Tiểu chủ của các ngươi ở đằng kia, đây là người ta mang đến, phải ghi tên dưới danh nghĩa của ta.\”

Nữ quan dẫn đoàn Trúc Ẩn Trần đến nơi ở của tú nữ lao tới chắn trước mặt Trúc Ẩn Trần, trừng mắt nhìn các đồng nghiệp như thể ai cũng muốn cướp công lao của mình.

Trúc Ẩn Trần cảm thấy ngón chân quặp lại, cứu mạng, đối diện với Túc Ly phát điên y cũng không có cảm giác muốn chết như thế này.

Chắc chắn lúc đó y bị nước vào đầu mới đồng ý quyết định hoang đường này, dù gặp Thượng Quan tỷ với thân phận này thì sao chứ, ngoài càng lúng túng hơn còn có kết quả gì khác sao?

Quay bước về hướng cửa, chợt nghe A Tử ngồi trên xe lăn đọc tên món ăn: \”Cháo khổ qua gừng, cải thìa xào ngò, rau cải xào rau má…\”

Cuối cùng khẽ cười: \”Đây đều là những món mà người đó đã nói.\”

Tiêu Thế An đẩy xe lăn nghe mà lè lưỡi, nhìn Trúc Ẩn Trần với ánh mắt thêm phần thương cảm.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.