Tác giả: Đào Lý Sanh Ca
Dịch: Mặc Thủy
Chương 148
Chị Trình nghỉ đến hết mùng 8, người giúp việc theo giờ cũng về quê ăn Tết. Vương Chiêu Mưu dẫn Quý Liên Hoắc về biệt thự, Quý Liên Hoắc xắn tay áo lên bắt đầu chủ động dọn dẹp bụi bặm tích tụ mấy ngày qua.
Nhìn thấy lớp bụi mỏng trên tủ, Vương Chiêu Mưu cởi áo khoác, nhúng khăn vào nước, vắt khô rồi dùng khăn lau sạch bụi trên tủ. Thấy vậy, Quý Liên Hoắc vội vàng tiến đến lấy đi chiếc khăn từ tay anh, nắm lấy những ngón tay hơi lạnh của anh, mím môi rồi ấn anh lên chiếc sô pha vừa mới lau sạch.
\”Anh Chiêu Mưu, đừng đụng vào những thứ này.\”
Vương Chiêu Mưu bị Quý Liên Hoắc nắm lấy tay, hơi ấm từ tay cậu không ngừng truyền đến, dường như thân nhiệt bẩm sinh đã cao thế này.
\”Không sao.\” Vương Chiêu Mưu hơi cụp mắt xuống, nhìn Quý Liên Hoắc đang ngồi xổm trước mặt mình.
\”Bàn tay của anh Chiêu Mưu là để cầm bút, để… chạm vào em.\” Má Quý Liên Hoắc hơi ửng hồng, cúi đầu hôn lên bàn tay trắng trẻo thon dài trong tay mình.
\”Anh Chiêu Mưu chờ một chút, để em dọn phòng làm việc.\” Quý Liên Hoắc mặt nóng bừng, cúi đầu hôn kho báu trong tay thêm vài cái, rồi vội vàng đứng dậy cầm lấy dụng cụ vệ sinh, bước nhanh lên cầu thang.
Cửa phòng làm việc đóng lại, Vương Chiêu Mưu nhìn quanh phòng khách, lấy điện thoại dùng cho công việc ra kiểm tra tin nhắn từ vài ngày qua. Một lát sau, Quý Liên Hoắc mang theo đồ nghề vệ sinh đi ra, trán lấm tấm mồ hôi, dẫn anh lên lầu. Phòng làm việc được dọn dẹp rất sạch sẽ, có vẻ như cả chiếc bàn làm việc nặng nề cũng được dời ra, bụi bên dưới đã được lau sạch, cẩn thận hơn cả người chuyên dọn dẹp.
\”Anh Chiêu Mưu cứ làm việc trong này đi, việc bên ngoài sẽ xong ngay thôi.\”
Biệt thự có hệ thống sưởi ấm, vì vừa mới dọn dẹp khá nặng nhọc, mặt Quý Liên Hoắc hơi đỏ, cậu nâng tay lau mồ hôi, cởi vài cúc áo trước ngực, để lộ bộ ngực săn chắc dưới lớp áo sơ mi trắng, không quá gầy cũng không quá căng, độ săn chắc hoàn hảo, kết hợp với áo sơ mi trắng còn toát lên vẻ tươi mát cảm giác.
Vương Chiêu Mưu ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua, trên môi nở nụ cười.
Quý Liên Hoắc bắt gặp ánh mắt của Vương Chiêu Mưu, nhìn thấy nụ cười trong mắt anh, hai má không khỏi nóng lên.
Quý Liên Hoắc quyến luyến đóng cửa phòng làm việc lại. Vương Chiêu Mưu mở máy tính ra xem một số văn kiện do Chử Thành gửi đến. Đang trao đổi với Lão Tề qua điện thoại về dự án thì cửa phòng bị gõ hai cái, anh ngẩng đầu lên thấy Quý Liên Hoắc mở cửa, thận trọng nghiêng người vào trong. Thấy tạp dề trên người cậu, anh liếc nhìn giờ trên máy tính, kết thúc cuộc trò chuyện với Lão Tề một cách ngắn gọn, cất điện thoại đứng dậy.
\”Anh Chiêu Mưu, cơm xong rồi.\” Quý Liên Hoắc một tay vịn vào khung cửa, thấy Vương Chiêu Mưu đứng dậy bước về phía mình với nụ cười trên môi, tai cậu không hiểu sao lại đỏ lên.