[2019] Bạch Nguyệt Quang Đột Nhiên Muốn Cùng Tôi Kết Hôn- Tngg – Chương 30: Hôn một chút rồi đi – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[2019] Bạch Nguyệt Quang Đột Nhiên Muốn Cùng Tôi Kết Hôn- Tngg - Chương 30: Hôn một chút rồi đi

Edit: Phong Nguyệt

Không ngoài dự liệu, Nhan Bân nghiễm nhiên chiếm lấy hạng nhất trong kỳ này.

Dì giúp việc vẫn chưa trở lại, nghe nói là nghỉ bệnh, vì vậy ngày nào Cố Diễn cũng đặt đồ ăn giao tới nhà, sau lại định tay làm hàm nhai.

Có điều trời sinh Cố Diễn và nhà bếp không hợp nhau, mỗi lần bước vào, mặc kệ nguyên nhân gì, cũng đều có khả năng làm gà bay chó sủa, cảnh tượng thảm không nỡ nhìn.

Lục Ý câm lặng đi vào nhà bếp, đè tay anh lại: \”Cậu đang làm gì?\”

\”Chiên trứng.\” Giọng Cố Diễn vô cùng nghiêm túc, không giống như nói chơi, \”Làm món trứng xào cà chua.\”

Trong nồi, trứng gà bị chiên khét lẹt, đen thùi lùi, dầu văng tứ tung, thậm chí bắn lên tay Cố Diễn, phỏng đỏ một mảng.

Ai lại đi áp dụng cách luộc trứng cho món trứng sốt cà chua thế này???

Lục Ý nhìn không nổi nữa, đẩy anh ra, rửa tay sạch sẽ, vén tay áo lên: \”Để tôi.\”

Cố Diễn ồ một tiếng, tránh sang một bên.

Lục Ý quay người ra khỏi nhà bếp, cầm thuốc mỡ vào, im lặng đưa cho Cố Diễn, rồi bắt đầu đổ hết mọi thứ trong nồi ra, rửa lại nồi, đánh trứng, gọt cà chua, động tác vô cùng nhuần nhuyễn.

Cố Diễn đứng bên cạnh nhìn, vừa qua loa bôi thuốc mỡ vừa thản nhiên nói: \”Thật giỏi.\”

Đây là lần đầu tiên Cố Diễn khen cậu từ lúc hai người gặp lại nhau.

Dường như có một đóa hoa lặng lẽ nở trong lòng, tuy trên mặt Lục Ý tỏ vẻ bình tĩnh, nhưng lỗ tai đỏ lựng đã bán đứng cậu, may mà nó được tóc che khuất, không nhìn kỹ sẽ không phát hiện.

Trong nồi, màu sốt cà chua hòa quyện cùng màu trứng gà, tỏa ra mùi thơm nức mũi.

\”Còn thơm nữa.\” Cố Diễn dời mắt, nhìn vào trong nồi, \”Cậu học xào rau bao lâu thế?\”

Hồi cấp ba, Lục Ý vẫn còn là một tiểu thiếu gia mười ngón tay không dính nước xuân, trong trường cũng thuộc dạng được cưng chiều, dường như chưa từng làm việc nặng gì.

Đừng nói đến xào rau, cả cải xanh cậu cũng không biệt rõ loại nào với loại nào, chỉ biết nó đều màu xanh thôi.

Lục Ý không nhận ra thâm ý trong lời nói này, khóe môi hơi cong: \”Không lâu, chắc khoảng hai tháng, tôi nấu cho… một đứa nhỏ ăn, đứa nhỏ đó cực kỳ kén ăn, thân thể lại không tốt, hơn nữa lúc đó tài chính hơi kẹt, ăn cơm nhà tiết kiệm hơn so với ăn bên ngoài thế nên tôi tự học lấy.\”

Trong khoảng thời gian chia tay, học nấu ăn, vì một thằng nhóc, tài chính thiếu thốn.

Cố Diễn bắt được từ mấu chốt.

\”Thì ra hai tháng có thể được thành quả này.\” Cố Diễn không nhắc đến những chuyện khó nói giữa hai người, anh nghiêng người dựa trên kệ bếp, giọng điệu bâng quơ như đang nói chuyện phiếm \”Vậy hôm nào tôi cũng đến ghi danh một lớp nấu ăn.\”

\”Cậu ghi danh lớp nấu ăn làm gì?\” Lục Ý tắt lửa, vớt đồ ăn ra, nghiêng đầu nhìn anh, vẻ mặt thả lỏng, đắm chìm trong bầu không khí gia đình, \”Định tham gia chương trình gì à?\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.