BẠN ĐANG ĐỌC
LƯỠNG TÍNH (thụ có bpsd nam và nữ)
[Ngứa – Cáp Cáp Cáp Cáp Cáp Cáp/ Tiểu Hợp Cáp Điểu Tử]
Thân thể Lâm Loan có nỗi niềm khó nói, mà hàng xóm nhà cậu lại là một vị bác sĩ lạnh tanh…
– Tags: Hiện đại, cao H, song tính, đẹp mềm mại thụ x dịu dàng côn…
\”Được,\” Chu Tân đáp, nét dịu dàng vẫn đong đầy ánh mắt như xưa, \”Vậy thì đôi mình hãy bước từ từ, mình còn có cả đời bên nhau.\”
Nói đoạn Chu Tân khởi động xe nhưng không lái về nhà. Hôm nay có hai tin vui, họ cần phải đi ăn mừng mới được.
\”Em muốn ăn thủy hải sản,\” Lâm Loan đề xuất tên nhà hàng, \”Đến mùa cua đồng rồi, chúng ta đến hàng đó thử nhé?\”
Nước L ven biển nên không thiếu hải sải tươi sống, có điều phương pháp chế biến tôm cá nơi này lại chưa đa dạng bằng trong nước, do đó hai người cũng không quá đam mê. Trái lại, cua đồng ở đây vừa to vừa ngon, mà nhà hàng họ định đến cũng rất hợp khẩu vị người Trung Quốc.
Ban đầu Chu Tân muốn đặt phòng riêng nhưng hắn biết Lâm Loan thích nơi đông người, thế là cuối cùng hắn chọn một bàn dưới tầng một. Hai người họ đánh chén ngon lành đồ khai vị, có điều khi cua được mang ra, Lâm Loan lại bỗng thấy khó nuốt khi mới ăn được vài miếng.
\”Em sao thế?\”
Lâm Loan lắc đầu. Nhịn đói một lúc lâu làm cậu cho rằng bữa ăn này sẽ xoa dịu cơn khó chịu, chẳng ngờ ăn cua xong thì bụng dưới lại càng nôn nao.
\”Em không sao,\” Lâm Loan không muốn Chu Tân lo lắng. Cậu nuốt một miếng thịt cua, vị chua hơi trào lên trong cổ họng. Cậu mặc kệ và ăn thêm miếng nữa, giờ thì không nhịn được, cậu vội vã chạy vào phòng vệ sinh.
Chu Tân lập tức đuổi theo nhưng Lâm Loan đã kịp khóa cửa buồng vệ sinh riêng, Chu Tân gõ cửa hỏi han trong tâm trạng lo lắng, mà đáp lại hắn chỉ có mấy tiếng nôn khan.
Không lâu sau, Chu Tân nghe thấy tiếng xả nước bồn cầu, sau đó cửa mở, Lâm Loan bước ra ngoài với khuôn mặt trắng tái.
\”Em hơi khó chịu…\” Lâm Loan xoa xoa bụng, \”Để anh phải lo lắng rồi.\”
\”Không sao mà,\” Chu Tân vòng tay ra sau và vỗ lưng cho cậu, \”Dạ dày khó chịu thì em đừng ăn cố.\”
\”Em… em không ăn cố.\” Lâm Loan vừa ra ngoài với Chu Tân vừa bối rối phân trần, \”Em thật sự rất thích ăn cua đồng mà.\”
Lúc ra đến cửa phòng rửa tay, họ bắt gặp một người phụ nữ cũng mới ra ngoài từ khu vệ sinh nữ kế cận. Chu Tân và Lâm Loan liền đứng gọn sang một bên để nhường đường cho người phụ nữ. Cô ấy mang thai, họ cẩn thận như vậy là hoàn toàn dễ hiểu.
Cô ấy mang thai.
Nhìn theo bóng lưng người phụ nữ, Lâm Loan bất giác đặt tay lên bụng mình, cảm giác chua xót trong cổ họng vẫn chưa hoàn toàn biến mất. Thế rồi cậu ngẩng đầu nhìn Chu Tân, thấy ánh mắt mờ mịt của Chu Tân cũng từ từ dấy lên nỗi kinh ngạc và niềm vui sướng khó tả.
\”Không… không ăn cua đồng được đâu.\” Khi suy đoán của hai người trùng khớp, một Chu Tân xưa nay luôn bình tĩnh và thận trọng cũng bắt đầu nói năng ấp úng.
Bởi trong hắn đang trào dâng niềm hạnh phúc không thể nói thành lời.
Họ nhanh chóng tính tiền rồi đi mua que thử thai. Cả chặng đường không ai nói câu nào mà chỉ biết ngồi cười khúc kha khúc khích. Dù suy đoán chưa được kiểm chứng, nhưng một khi ý nghĩ \”đôi mình sẽ có một bé cưng\” đã nảy lên thì họ cũng chỉ có thể thả mình trôi theo niềm vui sướng đơn thuần nhất ấy.