[18+ Lingorm] The Trap – Cạm Bẫy – Chương 25: Không cùng một thế giới – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 15 lượt xem
  • 4 tháng trước

[18+ Lingorm] The Trap – Cạm Bẫy - Chương 25: Không cùng một thế giới

Hội nghị cấp cao của chi nhánh AlwaysWonder kéo dài tròn một tiếng rưỡi. Khi tan họp, Quảng Linh Linh không vội trở về văn phòng mà ghé qua bộ phận ăn uống để dặn dò quản lý mới một số công việc quan trọng.

Đứng giữa những nhân viên cũ và mới, nàng không khỏi hồi tưởng lại quãng thời gian từng là một quản lý nhỏ ở đây. Khi ấy, nàng chỉ là một nhân viên cần mẫn, ngày ngày cố gắng chứng minh năng lực của mình. Nhưng giờ đây, với vị trí tổng giám đốc của tập đoàn AlwaysWonder, mọi thứ đã khác hẳn.

Dù phần lớn nhân viên trong bộ phận đều biết từ trước về xuất thân và bối cảnh của Quảng Linh Linh, nhưng cách họ đối xử với nàng giờ đã hoàn toàn thay đổi. Những ánh mắt dè dặt, nụ cười nịnh bợ và giọng nói vâng dạ đầy cung kính thay thế cho sự thoải mái, thân quen ngày nào.

Quảng Linh Linh giữ thái độ điềm tĩnh, không tỏ vẻ xa cách nhưng cũng không thân thiện như trước, vừa để giữ khoảng cách cần thiết, vừa đảm bảo quyền uy của mình.

Chỉ có Mỹ Linh là vẫn giữ nguyên gương mặt lạnh lùng khi đối diện với Quảng Linh Linh, không hề có chút thay đổi nào.

Quảng Linh Linh bất đắc dĩ đưa tay miết nhẹ mi tâm, cố đè nén sự kiên nhẫn đang vơi dần, rồi bước tới hỏi: \”Sao em vẫn chưa về?\”

Nhưng Mỹ Linh chẳng thèm để ý, chỉ tập trung vào công việc trước mặt như thể nàng không hề tồn tại.

Quản lý mới đứng bên cạnh không hiểu rõ mối quan hệ giữa hai người, lại cảm thấy thái độ của Mỹ Linh quá tùy tiện, làm anh ta như thể chẳng đủ năng lực quản lý. Anh ta nghiêm nghị lên tiếng: \”Mỹ Linh, tổng giám đốc Quảng đang hỏi cô đấy!\”

Mỹ Linh vẫn không ngẩng đầu, chỉ đáp bằng giọng điệu dửng dưng: \”Tôi ổn, không cần nghỉ, vẫn làm việc được.\”

Quảng Linh Linh liếc nhìn Mỹ Linh, khẽ thở dài, rồi quay sang quản lý mới, giọng điệu bình thản nhưng mang chút áp lực ngầm: \”Những việc cần bàn giao tôi đã nói rõ rồi. Anh quay lại làm việc đi.\”

Quản lý mới gật đầu, lập tức thay đổi thái độ, nở nụ cười tươi rói: \”Vâng, tổng giám đốc Quảng. Nếu có chuyện gì, cô cứ gọi tôi.\”

Chờ anh ta đi xa, không khí giữa hai người lại rơi vào khoảng lặng, chỉ còn sự cố chấp rõ ràng trong ánh mắt của Mỹ Linh và sự bất đắc dĩ nơi đáy mắt người phụ nữ.

Chỉ trong một ngày, Mỹ Linh đã nghe không biết bao nhiêu lần từ \”tổng giám đốc Quảng\” vang lên từ miệng đồng nghiệp. Lúc này, cô mới thực sự cảm nhận được khoảng cách giữa \”Quảng Linh Linh\” ngày trước và \”tổng giám đốc Quảng\” của hiện tại.

Đúng vậy, hai người họ vốn không giống nhau. Quảng Linh Linh là con cưng của số phận, sinh ra trong một gia đình hòa thuận, giàu có, là người vừa ra đời đã ngậm thìa vàng. Còn cô, ngay từ nhỏ đã phải sống trong sự ghẻ lạnh của người thân, mang theo một quá khứ đầy những vết nhơ khó rửa.

Cô và Quảng Linh Linh, căn bản là người thuộc hai thế giới khác biệt, đến cả việc đứng chung một chỗ cũng dường như là sai lầm.

Quảng Linh Linh giơ tay ra, đưa cho cô một số tiền bằng cả mấy năm lương làm việc, vậy cô lấy gì để trả lại nàng? Lấy gì để xứng đôi? Lấy gì để nói chuyện yêu đương với nàng đây?

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.