10 [Đam Mỹ-Hoàn] Sa Điêu Pháo Hôi Hắn Qua Moi – Chương 2 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

10 [Đam Mỹ-Hoàn] Sa Điêu Pháo Hôi Hắn Qua Moi - Chương 2

Dù gì cũng là mấy chục vạn chữ tiểu thuyết, một vài chi tiết nhớ rõ, một số thì không. Thư Vưu thật sự không nhớ nổi vì sao Lục Thần Bật lại xuất hiện ở đây.

Cậu chỉ nhớ, Lục Thần Bật là một nhân vật có \”tiềm năng\” gây chuyện.

Nhà họ Lục và nhà họ Lận là gia đình quen biết lâu đời, Lục Thần Bật và Lận Minh Húc coi như là lớn lên cùng nhau. Chỉ có điều, Lận Minh Húc luôn là kiểu \”con nhà người ta\” trong truyền thuyết, còn Lục Thần Bật thì đúng kiểu thiếu gia ăn chơi vô dụng, chẳng chí hướng gì ngoài nhậu nhẹt ăn chơi. So sánh như thế, Lục Thần Bật nhìn thấy Lận Minh Húc liền sinh lòng khó chịu.

Thêm vào đó, ông bố phản diện của Lục Thần Bật từ nhỏ đến lớn luôn ngầm \”hun đúc\” cho con trai sự ganh ghét, khiến hắn từ lâu đã xem Lận Minh Húc là cái gai trong mắt.

Cái gì Lận Minh Húc có, hắn phải cướp; Lận Minh Húc thích, hắn phải phá.

Từ khi còn năm tuổi tranh nhau mô hình Transformers bản giới hạn, đến năm mười sáu tuổi giành lấy bức thư tình người khác gửi cho Lận Minh Húc – Lục Thần Bật luôn hướng về phía mà Lận Minh Húc ghét nhất mà bước tới.

Trùng hợp làm sao, mấy ngày trước \”Thư Vưu\” ra ngoài chơi thì quen biết được Lục Thần Bật.

Ban đầu chỉ là kiểu \”vừa mắt thì nhào tới\”, thấy sắc nảy lòng tham. Nhưng cái \”Thư Vưu\” thiếu đầu óc đó lại tự dưng lòi ra chuyện mình đang ở bên Lận Minh Húc.

Lục Thần Bật vừa nghe liền vui mừng quá đỗi. Trong lòng nghĩ: Quả nhiên, Lận Minh Húc giờ nghèo rớt mồng tơi, đến cây đổ khỉ cũng tan. Mình nhân cơ hội dẫm thêm một cú, chẳng phải thuận lý thành chương à?

Thế là \”Thư Vưu\” vừa bòn tiền Lục Thần Bật, Lục Thần Bật lại cố tình làm khó Lận Minh Húc. Hắn vừa mới nói sẽ giúp \”Thư Vưu\” tìm chỗ ở mới, \”Thư Vưu\” lập tức đồng ý ngay không do dự.

Sáng nay, Lục Thần Bật nghe nói Lận Minh Húc lại bị từ chối phũ phàng, trong lòng như có luồng điện mười vạn vôn chạy qua – sướng rơn cả người – liền nổi hứng chạy tới đón \”Thư Vưu\” một phen, định tạo bất ngờ.


Mà cũng có khi chỉ có \”kinh\”, chẳng có \”hỉ\”.

Nhìn thấy hai người cùng nhau đi xuống, Lục Thần Bật lập tức vận hết công lực diễn vai \”tình nhân nhiệt huyết\”, giọng điệu ám muội ba phần: \”Thư Vưu, có phải anh ta không cho cậu đi?\”

Hắn vỗ ngực nói tiếp: \”Cậu yên tâm, có tôi ở đây, anh ta không làm gì được cậu đâu.\”

Chưa kịp để Thư Vưu phản ứng, hắn đã giả vờ giả vịt quay sang Lận Minh Húc: \”Ái chà, Minh Húc à, cậu đúng là…\”

\”Duyên phận hết rồi thì nên buông, vui vẻ chia tay không được sao? Người ta muốn đi, cậu giữ cũng không giữ nổi, làm chi phải làm mấy chuyện dư thừa thế?\”

Nói xong, hắn còn nhướng mày, hít thở sâu, mặt mày hớn hở như thể nếu trong tay cầm được đàn tỳ bà, hắn sẽ lập tức phi thiên tại chỗ.

Thư Vưu: …

Cậu có hơi cứng mặt.
Miễn cưỡng cười gượng, trước tiên lén liếc nhìn Lận Minh Húc – thấy anh vẫn đứng yên bất động, khoanh tay tỏ vẻ dửng dưng như người ngoài cuộc.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.