〖Hoàn〗🍑Ba Ngày Ba Đêm Cùng Thủ Lĩnh Thiên Song🍑 (Cao H) – Ngày 3 (3): Xuân dược, song long nhập động – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

〖Hoàn〗🍑Ba Ngày Ba Đêm Cùng Thủ Lĩnh Thiên Song🍑 (Cao H) - Ngày 3 (3): Xuân dược, song long nhập động

\”Tử Thư?\” Đối với mị tình trước mặt, Ôn Khách Hành khó mà cưỡng nổi. Hắn vô thức trượt tìm xương hồ điệp của y, sau lại mân mê nhân ngư tuyến, môi lẩm nhẩm, \”Tử Thư, ngươi thật mê người.\”

Mùi thảo dược vẫn còn văng vẳng, dục tình cứ vậy phá bỏ mọi rào cản.

Chu Tử Thư dán lên người hắn, hai mắt vì tác dụng của xuân dược mà trở nên mờ mịt. Cánh môi ửng hồng đầy ma mị, hai má cũng đỏ tươi như rạng mây hồng. Bàn tay của Ôn Khách Hành hóa thành cự xà lãnh hàn, hắn si mê tìm kiếm thứ gì đó nơi y, vô thanh trượt qua bờ mông cong mẩy, vô thức vói vào hậu huyệt nhỏ.

\”Ôn, Ôn Khách Hành.\” Chu Tử Thư nhìn hắn bằng cặp mắt phóng đãng. Biểu tình quả quyết lúc còn ở Thiên Song hiện đã biến mất không thấy đâu, giờ chỉ lưu lại tia mị lực kinh người.

\”Hửm? Chu Tử Thư, ngươi muốn cái gì?\” Ôn Khách Hành vờ vĩnh hỏi, hơi thở nóng rực cứ vậy phả mạnh vào cổ y. Thân thể Chu Tử Thư như bị lửa thiêu đốt, y mê man xà vào lòng hắn, hé miệng ngậm lấy khỏa châu của Ôn Khách Hành.

\”Hừ…\” Ôn Khách Hành nhịn không được bật ra tiếng rên nho nhỏ, cảm xúc của hắn khi thấy y chủ động đó chính là cực kì kích động. Chu Tử Thư tựa hồ đã biến thành một con người hoàn toàn khác, tùy ý phóng đãng, mặc sức làm những điều mình thích.

Ôn Khách Hành xoa tóc y, cười nói, \”Ngươi không sợ thương thế càng trở nặng sao?\”

Lại như nhớ tới cái gì đó, Ôn Khách Hành mò mẫm tìm kiếm phân thân bán cương của người nọ, điêu luyện xoa nắn nó, rất nhanh đã khiến nó cứng lên.

\”Ta quên mất, đây là mộng, thương thế này cũng không đáng ngại gì.\” Ôn Khách Hành nặng nhọc thì thào, khỏa châu nâu sậm trước ngực bị Chu Tử Thư ngậm đến đầy nước. Y dùng lưỡi của mình liếm qua điểm nhô ra, thích thú cười khẽ.

Mắt thấy mỹ nhân đã nhoẻn miệng cười, Ôn Khách Hành hiếm khi động dung. Đôi mày sắc lẻm theo đó nhướng cao, hắn dịu dàng nâng mặt y lên, hỏi.

\”Vui như vậy? Có chuyện gì sao?\”

Chu Tử Thư nhìn hắn, rướn người hôn lên mi mắt hắn. Không gian điên cuồng chớp động, nhà lá xập xệ thoáng cái đã biến đi mất dạng. Khung cảnh xung quanh chợt biến thành chốn thâm sơn cùng cốc, phía dưới là hồ nước ấm, hai bên là dãy cỏ lao đang liêu xiêu loạn động.

Người trước mắt chợt hóa thành thiên tiên, dung nhan mỹ mạo, mắt tỏ ý cười. Y nhẹ nhàng trườn lên thân thể trần trụi của hắn, nước nóng ngập ở trước ngực, mỹ… rất mỹ.

\’Lép nhép…\’

\’Ào\’ một tiếng bọt nước văng lên tung tóe, Chu Tử Thư bị Ôn Khách Hành áp lên mỏm đá to trơn trượt. Hai người thân thể xích lõa, hơi nước nóng hong vào khiến da thịt ửng đỏ. Ôn Khách Hành mê loạn nhìn y, chỉ thấy Chu Tử Thư nhếch môi cười nhẹ, xuân dược ban nãy tựa hồ vẫn chưa biến mất.

\”Nhìn ta, ngươi nói thử xem, ta tên là gì?\”

Ôn Khách Hành hỏi y, Chu Tử Thư dùng ngón tay phác họa dung mạo tuấn mỹ của người trước mặt. Y hiếm khi dùng bộ mặt kiên nhẫn này với Ôn Khách Hành, dù có thì chỉ là một hồi ảo giác, thế nhưng cũng đủ khiến hắn mê luyến không buông.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.