【End】[Đm/Np] Tên Ngốc Nhỏ Bị Đám Chó Hư Bắt Nạt – Chương 6 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

【End】[Đm/Np] Tên Ngốc Nhỏ Bị Đám Chó Hư Bắt Nạt - Chương 6

\”Nhóc ngốc\” chủ động dùng lưỡi hôn, khiến anh cả cương cứng / Anh hai bị đánh tơi tả / \”Anh muốn trâu già gặm cỏ non chắc?\”

\”Hai đứa… rốt cuộc là có chuyện gì?\”

Kỳ Văn Trăn ở đầu dây bên kia nghe thấy một đứa em thì khí thế ngạo mạn, một đứa thì rên rỉ như chó, quả thực giống như uống phải thuốc lắc phát điên vậy, trong lòng lập tức có một dự cảm chẳng lành.

\”Tư Dữ, có phải mày làm hư Hạ Hạ rồi không? Đưa điện thoại cho em ấy mau.\”

\”Ái chà chà, tôi không đưa đấy, anh có thể cách điện thoại đánh tôi sao?\”

Kỳ Tư Dữ mượn hơi men điên cuồng gào thét: \”Anh dựa vào cái gì mà gọi điện thoại cho vợ tôi hả? Đều gần 30 tuổi rồi còn gì, vài năm nữa là tàn đời rồi. Anh muốn trâu già gặm cỏ non chắc?\”

\”Kỳ Tư Dữ ——\”

Làn sóng mỉa mai này chuẩn xác giẫm trúng điểm yếu của Kỳ Văn Trăn, giọng anh trở nên âm trầm đáng sợ. \”Mày xong rồi, tao lập tức về nhà dạy dỗ mày.\”

\”Anh xong rồi.\”

Sau khi điện thoại cúp máy, Thẩm Khanh Hạ vui vẻ khi thấy người khác gặp họa nói: \”Anh cả giận rồi kìa.\”

\”Em cười cái gì, chuyện vừa nãy còn chưa xong đâu.\”

Kỳ Tư Dữ nhân cơ hội túm lấy Thẩm Khanh Hạ đang không hề phòng bị, kéo lại gần. \”Còn dám để cái kia bắt nạt không, hả?\”

Miệng huyệt nhỏ bị thứ dâm dịch kia làm ướt nhẹp, lại bị cái dương vật nổi gân xanh kia đâm chọc vào, phát ra những tiếng nước ái muội, Thẩm Khanh Hạ lập tức mềm nhũn cả người. \”Anh hai…\”

\”Không sủa tiếng chó nữa à? Em đúng là đồ lừa đảo.\” Kỳ Tư Dữ thích thú vuốt ve cái mông ướt át của cậu. \”Chảy nhiều nước thế này, đúng là đồ háu ăn, em muốn anh cả nhìn thấy sao?\”

Thẩm Khanh Hạ vội vàng lắc đầu, đồng thời nhắc nhở: \”Anh đã hứa giúp em giặt ga giường rồi mà.\”

\”Vậy em cũng đã hứa làm vợ anh rồi còn gì.\”

Kỳ Tư Dữ bất ngờ ném chăn lên người cậu. \”Trơn bóng, đúng là chẳng biết xấu hổ.\”

\”Rõ ràng là anh cởi ra.\”

Thẩm Khanh Hạ biết anh cả sắp về, \”nhóc ngốc\” cũng biết giữ hình tượng, không muốn để anh cả nhìn thấy bộ dạng phía dưới ướt át của mình.

Chẳng bao lâu, dưới lầu truyền đến tiếng động. Kỳ Văn Trăn vừa vào cửa đã chú ý thấy hầm rượu quý của mình bị cạy tung. Trên quầy bar phòng tối có mấy chai rượu rỗng lăn lóc, còn cố tình chọn loại lâu năm nhất để uống, thái dương anh lập tức giật giật liên hồi.

\”Kỳ Tư Dữ, có phải mày cho Hạ Hạ uống rượu không? Hai đứa bây ——\”

Thật ra, Kỳ Văn Trăn sở dĩ yêu thương chiều chuộng Thẩm Khanh Hạ như vậy, một phần nguyên nhân là do chính thằng em trời đánh của mình \”góp công\” tạo nên. Kỳ Tư Dữ từ nhỏ đã là một thằng nhóc quậy phá khắp nơi, so sánh với nó thì Thẩm Khanh Hạ quả thực là một thiên sứ ngoan ngoãn, sẽ ngọt ngào gọi \”anh cả\”, còn tặng quà nhỏ cho anh, thấy anh làm việc mệt mỏi còn giúp đấm lưng. Còn Kỳ Tư Dữ chỉ biết vênh váo giơ tay ra trước mặt anh, dẫm lên đôi giày bóng rổ phiên bản giới hạn mới mua. \”Ê, tiền tiêu vặt tháng này đâu?\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.