【Đm|Edit】Tiếng Lòng Của Nằm Vùng Bị Toàn Tiên Tông Nghe Thấy Sau Được Đoàn Sủng – Chương 8.3: Hóng hớt chuyện lớn(3) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

【Đm|Edit】Tiếng Lòng Của Nằm Vùng Bị Toàn Tiên Tông Nghe Thấy Sau Được Đoàn Sủng - Chương 8.3: Hóng hớt chuyện lớn(3)

-đừng quên cho Maris một lượt bình chọn nhaa—~~

\”Ha ha ha, không dám, không dám!\”

Tiên hạc đáp xuống giữa sườn núi, cuồng phong nổi lên từng trận khi chạm đất, thu hút ánh mắt của không ít đệ tử qua đường.

Cốc Sơn Thời dẫn Nam Vọng đến chỗ đăng ký của ngoại môn đệ tử, giúp hắn nhận được lệnh bài đệ tử, bộ y phục chính thức, ngọc giản nhập môn thuật pháp cùng với năm khối hạ phẩm linh thạch.

Năm khối linh thạch này chỉ tương đương với một tháng bổng lộc của đệ tử ngoại môn, nhưng Nam Vọng ở chỗ tạp dịch tận mười năm, tích cóp được tổng cộng cũng chỉ có ba khối hạ phẩm linh thạch.

Trong lòng hắn trăm mối cảm xúc ngổn ngang, có cảm giác như một đứa trẻ mồ côi lang bạt nay bỗng nhận tổ quy tông.

Ngoại môn đệ tử không còn phải ngủ trên giường lớn tập thể với mười mấy người như tạp dịch đệ tử nữa, mà mỗi người đều có một gian phòng riêng nhỏ. Những phòng này nằm rải rác dọc theo sườn núi, diện tích không lớn, chỉ khoảng bốn đến năm mét vuông, vừa đủ để đặt một tấm đệm cỏ hương bồ và một chiếc giường nhỏ. Nhưng so với việc chen chúc trên giường tập thể, với Nam Vọng mà nói, như vậy đã là tốt đến không thể tốt hơn.

Cốc Sơn Thời không chỉ đích thân đưa hắn đi làm thủ tục nhập môn, mà còn đi nợ một nhân tình với ngoại môn quản sự để giúp Nam Vọng có được một gian phòng có tầm nhìn rộng rãi. Việc này khiến Nam Vọng vô cùng cảm động.

Từ khi vào Thanh Vân Môn đến nay đã mười năm, đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được tình đồng môn.

Giữa đệ tử tạp dịch với nhau, đừng nói đến chuyện nâng đỡ lẫn nhau, chỉ cần không thừa cơ đạp người khác xuống đã là hiếm có rồi.

Bây giờ gặp được Cốc Sơn Thời, Nam Vọng mới thực sự có cảm giác mình có một vị \”sư huynh\” đúng nghĩa.

\”Nam Vọng sư đệ, vốn dĩ hôm nay ta định dẫn ngươi lên nội môn tham quan một chút, nhưng gần đây Kiếm Tông không được yên ổn, ta lo ngươi đi rồi lại trở thành bia ngắm sống… Ai, chuyện này không cần vội, đợi đến đầu năm sau ta lại đến tìm ngươi. Trong thời gian này, nếu đại sư huynh có đến thăm ngươi, ngươi nhớ thay ta giải thích vài câu.\”

Nam Vọng vội vàng gật đầu đáp: \”Sư huynh yên tâm, sư đệ nhất định làm theo!\”

Thực ra, hắn không nghĩ rằng đại sư huynh sẽ còn tìm đến hắn. Chỉ là một cái ân tình nhỏ khi hắn vô tình đỡ đối phương, vậy mà lại khiến đại sư huynh phá lệ thu nhận hắn vào ngoại môn, chuyện này vốn dĩ đã nằm ngoài sức tưởng tượng của Nam Vọng.

Bỏ qua chuyện đại sư huynh không nói đến, nhưng vừa nghe Kiếm Tông gần đây bất ổn, Nam Vọng lập tức cảm thấy \”radar cốt truyện\” của mình rung động dữ dội.

Trong nguyên tác \”Long Tôn\”, Bạch Phù Đồ sau khi nhập môn đã nằm im một thời gian dài, không dám có bất kỳ hành động nhỏ nào để tránh bị bại lộ thân phận. Do đó, ít nhất trong một năm đầu, hắn chắc chắn sẽ không có động tĩnh.

Vậy thì chuyện bất ổn trong Kiếm Tông mà Cốc Sơn Thời nhắc đến… rốt cuộc là gì?

\”Đúng rồi sư đệ, thừa dịp trời còn sớm, ta hỏi ngươi một chuyện bát quái…\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.