\”Lão sư, ta…\”
Nhìn đến ánh mắt khinh thường của đồng học chung quanh, Giang Tuyết Niên cảm thấy chính mình cần thiết giải thích một chút.
Đàm Anh nói: \”Không cần lại nói thêm gì nữa, chủ nhiệm giáo dục đối chuyện này rất coi trọng, đã mời chuyên gia giám định bút tích, trải qua giám định, trên tờ giấy xác thật là chữ viết Thời Thanh Phạn. Giang Tuyết Niên ngươi trí nhớ thu bị hao tổn, vô luận nói cái gì trường học đều sẽ không chọn dùng.\”
Học sinh 12-3 thông qua ngày thường cùng Thời Thanh Phạn ở chung biết nàng là người nào, cũng hiểu biết tính cách Cung Linh Lang.
Cung Linh Lang tuy rằng thành tích học tập bình thường, nhưng tuyệt đối không phải là loại người sẽ làm bạn thân từ bé học giỏi hạng nhất giúp mình gian lận.
Thời Thanh Phạn cũng không có khả năng chủ động giúp Cung Linh Lang gian lận.
Cho nên mặc dù Đàm Anh nói tờ giấy gian lận có chuyên gia giám định xác định là bút tích Thời Thanh Phạn, bọn họ cũng từ trong lòng không tin.
\”Được rồi, chuyện này đến đây kết thúc, ai đều không được phép tiếp tục thảo luận. Làm bài tiếp đi.\” Đàm Anh sắc mặt nghiêm túc, ngữ khí cũng tương đối nghiêm khắc, bọn học sinh chỉ dám ở trong lòng khó chịu, cúi đầu sinh hờn dỗi bắt đầu làm bài.
Giang Tuyết Niên có thể cảm giác được trong phòng học đến từ bốn phương tám hướng oán niệm cơ hồ hóa thành thực chất.
\”……\”
Còn ngồi học được nữa không đây???
Trước khi kết thúc tiết tự học cuối cùng, Đàm Anh đi ra ngoài một chuyến, sau khi trở về làm Thời Thanh Phạn phát cho mọi người một tờ giấy 《 đơn báo danh đại hội thể thao 》.
\”Bởi vì thời tiết, sớm định ra ở thứ sáu tuần sau đại hội thể thao trước tiên dời đến thứ bảy tuần này, mai và mốt, cũng chính là thứ tư thứ năm nghỉ bù cho thứ bảy, thứ sáu đi học, người muốn tham gia đại hội thể thao chọn hạng mục đăng ký, thứ năm buổi chiều trở về giao cho ta để trường học thống nhất an bài.\”
\”Trường học đã thông tri gia trưởng của các ngươi việc nghỉ bù, các ngươi có thể về ký túc xá cùng gia trưởng câu thông, hôm nay hoặc là ngày mai buổi sáng đều có thể rời trường.\”
Đàm Anh thông báo xong liền rời đi.
Trong phòng học lập tức náo nhiệt lên, bắt đầu thảo luận chuyện đại hội thể thao.
Còn có không ít người chạy đến trước mặt Thời Thanh Phạn an ủi nàng, thuận tiện khinh bỉ Giang Tuyết Niên.
Giang Tuyết Niên nhớ rõ trong tiểu thuyết Thời Thanh Phạn sau có nhắc qua, nàng cùng trong nhà quan hệ không tốt, từ lớp 10 bắt đầu dựa vào học bổng làm phí sinh hoạt, không hề dùng tiền gia đình.
Vừa rồi Đàm Anh nói xử phạt là hủy bỏ Thời Thanh Phạn học bổng học kỳ.
Thánh Lợi Tư đối đãi đệ tử tốt thập phần hào phóng, các loại học bổng thêm lên một học kỳ ít nhất có hai vạn.
Thời Thanh Phạn nếu là bởi vì hai vạn này mà không thể không về nhà xin Thời Liên giúp đỡ, \”Giang Tuyết Niên\” tội lỗi liền lớn.