Ma giới bên kia cũng không có khủng bố như người thường suy nghĩ, lúc này sắc trời còn không tính quá muộn, trên đường một mảnh đèn đuốc sáng trưng, thế nhưng so Vân Tiêu Thành còn muốn náo nhiệt không ít, bởi vì ma giới bên trong ngày thường cũng không thiếu tu sĩ tới nơi này mua bán một ít hi hữu trang bị, bởi vậy cũng không tính đáng chú ý, nhưng nhóm ba người Tống Vi Chi mặc dù không xem tu vi, chỉ xem mặt cũng là đến chỗ nào đều thành tiêu điểm, rất khó không làm cho người khác chú ý.
Nhưng Tống Trí Hạ Đại Thừa kỳ tu vi rõ rành rành, thành ra cũng không có ai không màng sống chết chạy tới trước mặt ba người, này Dẫn Hồn Tông vị trí còn cần lại xác định một chút, các nàng cũng không vội, lập tức đi khách điếm muốn hai gian phòng cho khách nghỉ ngơi.
Tống Trí Hạ dặn dò chủ quán lấy một ít linh quả cùng linh tuyền thủy, Tống Vi Chi thì thoát bớt áo ngoài, chỉ mặc trung y dựa vào giường nghỉ ngơi, chờ chủ quán đưa tới linh quả thức ăn, Tống Vi Chi như cũ lười biếng dựa vào trên giường.
Tống Trí Hạ buồn cười nhìn Tống Vi Chi, nói: \”Sư tỷ, thức ăn đã đem lên, mau tới đây ăn nha.\”
Tống Vi Chi cánh môi hơi hơi gợi lên, \”Không cần, ta hiện tại là ăn cơm mềm, Hạ Hạ lại đây đút ta, ta mới ăn.\”
Tiểu cô nương khẽ cười một tiếng, nghĩ thầm sư tỷ nhà nàng ăn cơm mềm cái giá cũng quá cao đi, vẫn là ngoan ngoãn nghe lời đem thức ăn đặt lên mặt ghế bên cạnh mép giường.
Tống Vi Chi cũng không khách khí, trực tiếp đem đầu gối lên đùi tiểu cô nương, bắt đầu ăn những cái đó linh quả.
Tiểu cô nương nhìn chằm chằm Tống Vi Chi lại là đỏ mặt, nhớ tới ngày ấy sư tỷ cùng nàng kết thành đạo lữ, tim đập càng lúc càng nhanh, hôm nay cũng là nàng cùng sư tỷ đơn độc ở bên nhau, cũng không biết sư tỷ có thể hay không như vậy.
Tống Vi Chi nằm ở trong lòng tiểu cô nương, thấy tiểu cô nương phân tâm, nhịn không được nổi lên tâm tư trêu đùa, dứt khoát ngồi dậy hôn nhẹ lên cánh môi đối phương, \”Hạ Hạ nghĩ cái gì đó? Nhập thần như vậy?\” Tống Vi Chi cười hỏi.
Tiểu cô nương nuốt nuốt nước miếng, không dám lại nghĩ tới chuyện ngày ấy, đôi mắt kiều diễm nhấp nháy nói: \”Không nghĩ cái gì, chỉ là nghĩ tới sư tỷ.\”
Tống Vi Chi hứng thú, đem tiểu cô nương ôm vào trong lòng, hôn hôn tiểu cô nương đỏ bừng vành tai, \”Nghĩ tới ta a, ta không phải liền ở bên cạnh Hạ Hạ sao? Hay là Hạ Hạ muốn làm chuyện xấu gì nha?\”
\”Ta không có.\” Tiểu cô nương tựa như bị chọc trúng tâm sự, lập tức phản bác.
Tống Vi Chi bị chọc cười ôm nàng, còn không quên nói tiếp, \”Không sao, Hạ Hạ muốn làm cái gì ta đều đáp ứng.\” Nói lại là mấy cái hôn nhẹ dừng ở tiểu cô nương đỏ bừng bên tai.
Tiểu cô nương nhìn ra sư tỷ là cố ý chọc nàng, chính là vẫn là bị mấy cái hôn của Tống Vi Chi hôn mềm thân mình, chỉ phải dựa vào trong lòng Tống Vi Chi mà làm nũng.
Tống Vi Chi nhìn tiểu đạo lữ của mình, chỗ nào còn có thể ngồi yên mà lòng không loạn? Thế nhưng ngay lúc nàng định khi dễ tiểu đạo lữ, phụ cận khách điếm truyền đến tiếng bước chân dồn dập, đúng là hướng về phía khách điếm mà đến, Tống Vi Chi tâm tư bị này bước chân tách ra, thấp giọng ở bên tai tiểu cô nương nói gì đó, tiểu cô nương cũng lập tức chuông cảnh báo đại chấn.


