❛⁠ Soonhoon ⁠˶⁠ Bánh Ngọt Kèm Hương Hoa – Chương 10: Trộm. – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

❛⁠ Soonhoon ⁠˶⁠ Bánh Ngọt Kèm Hương Hoa - Chương 10: Trộm.

Jihoon bình thường cũng không phải là một người cứng đầu, chỉ vì chút tủi thân nên mới không có tâm trạng ăn uống, hiện tại được Soonyoung kề bên cạnh hết dỗ dành lại xoa xoa nên tâm tình mới có thể trở nên thoải mái, rất nhanh đã ăn hết một tô cháo mà Soonyoung đem lên.

Sau khi đã ăn no, Jihoon lại được hắn nhét vào tay một ly sữa ấm, cậu ngồi trên giường vừa thổi thổi ly sữa, vừa nhìn dáng vẻ tất bật dọn dẹp xung quanh phòng của hắn, trong lòng cậu hiện tại hạnh phúc xấu hổ đan xen, chỉ vừa cách mấy tiếng trước cậu đã nghĩ hắn trốn cậu đi mất rồi đấy.

\”Bé ngoan, còn thấy khó chịu chỗ nào hay không?\”

Đột ngột bị hắn hỏi trong khi đầu óc vẫn còn đang lơ đễnh suy tư, Jihoon có chút giật mình, \”Không ạ!\”

Sau đó mắt thấy hắn có vẻ như lại chuẩn bị ra khỏi phòng, cậu nuối tiếc, \”Anh định đi tiếp ạ?\”

Soonyoung từ trong phòng tắm tiến đến bên giường cầm lấy ly sữa đã cạn trên tay Jihoon, dùng chiếc khăn đã được nhúng qua nước lau nhẹ vùng miệng cho cậu.

\”Không có, anh xuống bếp nấu mấy món khác để buổi tối em có thể ăn.\”

Ban nãy gặng hỏi mới biết rằng bởi vì trong thức ăn có tỏi nên Jihoon của hắn mới trở nên khó chịu, tự tâm dằn vặt, hắn quyết định phải toàn lực chăm sóc cho cậu thật tốt, buổi sáng mất cả một nửa thời gian để sắp xếp, cũng rất may là còn kịp để hắn ghé mua sữa chua cùng với thật nhiều ô mai cất vào bên trong tủ lạnh, dành cho những lúc Jihoon buồn miệng muốn ăn gì đó.

Mắt thấy Jihoon của hắn ngoan ngoãn ăn từng muỗng cháo hắn đút, sau đó còn tự mình uống hết một ly sữa, trong lòng hắn tràn đầy sức sống, rất có hứng thú mà làm việc, Soonyoung để cậu tự chơi một mình trong phòng, còn mình xuống bếp nghiêm túc nghiên cứu thêm vài món tốt cho thai sản, đến lúc hắn trở lại thì Jihoon cũng đã thiếp đi trong khi trên tay vẫn còn cầm chắc quyển sách hướng dẫn cho người mang thai.

Soonyoung nhẹ nhàng ngồi xuống bên giường, hạnh phúc của hắn chẳng đâu xa xôi mà ngay trước mắt, đúng thật là ngay trước mắt, tuy Jihoon bình thường rất ngoan thế nhưng lúc ngủ lại đặc biệt nghịch ngợm, lần đầu tiên ngủ chung phòng với cậu hắn tưởng chừng như cả một giấc ngủ sẽ đều bị cậu làm cho hoảng sợ, bởi vì chỉ chừng một lúc là cậu sẽ hất chăn ra, dù hắn có đắp thật kĩ thì sau cùng tấm chăn ấy vẫn bị Jihoon vô tình hất đi mất, còn có rất thích nói mớ, tuy không nói lớn cũng không mớ cái gì ghê gớm, cậu chỉ phát ra những tiếng động như mèo con, nhiêu đó thôi cũng thật sự đã khiến tim hắn rung rinh, lao đao chẳng thể ngủ.

Nhìn đôi mắt nhắm nghiền, cặp má trước đó được Jeonghan cùng Wonwoo chăm sóc nên rất đầy đặn, phúng phính cực kỳ đáng yêu, Soonyoung nhịn không được liền cúi xuống hôn nhẹ lên đó một cái khẽ kêu, thời khắc môi hắn chạm vào làn da ấy, cả người hắn như có điện, giật tê cả người, tê luôn cả trí óc, khi hôn trộm xong rồi cứ ngồi cứng đờ, ấy thế mà khoé miệng chẳng giấu nổi niềm vui, càng lúc càng giương cao.

Em trộm trái tim anh rồi thì giờ phải để anh trộm hôn em.

Soonyoung vuốt tóc cậu, sủng nịnh khẽ thì thầm bên tai:

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.